Edit: Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
____
Hạ Nam Phương cũng không phải kẻ ngốc, trải qua vài lần lời chỉ bảo của Phí Huyên, anh có thái độ tương đối tốt với cô hơn, đương nhiên anh cũng biết rằng mình đang kiềm chế.
Có điều loại kiềm chế này chỉ là vẻ bề ngoài, trong miệng muốn mời người ta uống trà, đôi mắt kia lại lạnh băng như cũ.
Một tay Phí Huyên lười biếng mà chống cằm, một tay mân mê ly trà trong tay: "Trà của Hạ gia cậu đúng là trà ngon, loại trà có nguồn gốc từ núi Vũ Di này chỉ có người của Hạ gia mới có được."
Nói xong, như là trêu ghẹo bồi thêm một câu: "Không ngờ Hạ tổng lại giỏi nghệ thuật thưởng trà như vậy, gặp phải người không hiểu trà."
Hạ Nam Phương cũng một ngụm uống cạn trà trong ly: "Hiểu hay không có liên quan gì, giải khát được chính là trà ngon."
Phí Huyên thấy anh cực lực uống trà, cười ha ha: "Hai người thật không phải người một nhà, không vào cùng một cửa nha!"
Lý Nhiễm: "..."
Trận trêu đùa này đi qua, cuối cùng sự tập trung cũng phóng lên người hai người đàn ông đối diện.
Vu Hồng Tiêu đang chờ Hạ Nam Phương mở miệng, mà người đối diện lại chậm rì rì mà từng ngụm từng ngụm uống trà.
Lý Nhiễm mở miệng trước đánh vỡ không khí giằng co: "Không có chuyện gì thì bọn tôi đi trước đây."
Ngón tay Hạ Nam Phượng nhẹ vuốt ly trà, nghe thấy hai chữ "bọn tôi", nhẹ đặt ly trà xuống, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nay-toi-khong-ga-nua/620107/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.