Mới vừa sáng sớm, ở phía bên này vườn Đinh Hương, tam phu nhân và Úy Thư Họa cũng mới vừa thức dậy.
Úy Thư Họa được nghỉ đông nên dọn về Cẩn Viên.
Hai mẹ con ngồi đối mặt trong phòng ăn cơm.
Một buổi sáng sớm rất thanh nhàn, cũng bình an như thường ngày.
Nhưng đột nhiên vang lên tiếng bước chân dần dần tiến tới gần, mấy bóng người thoáng hiện bên ngoài vườn, một hồi mưa gió lại vây tới hai người.
Tam phu nhân còn cầm bát đũa, lại quá đỗi kinh sợ.
Còn Úy Thư Họa, đôi mày thanh tú nhăn lại, nghiêng đầu nhìn về hướng mấy người đang chạy tới bên mình.
Mấy người đàn ông kia cực kỳ giống mấy năm trước. Một ngày kia, tất cả người làm của Cẩn viên đều bị đưa đi, thiếu chút nữa họ phải lưu lạc nơi đầu đường, không có chỗ nào để đi. Tình hình cũng tương tự như vậy, cho dù Úy Thư Họa đơn thuần nhưng cũng cảm giác một bầu không khí lạ lùng, cô chợt chén xuống, ý thức được chuyện không ổn.
Mấy người đàn ông bao quanh cả căn phòng, ngay cả nước chảy cũng không lọt.
Người đàn ông dẫn đầu nhìn về phía họ, cứng nhắc nói, "Hai vị, xin mời lập tức rời khỏi đây."
"Ai đã phái các người tới?" Úy Thư Họa không vui chất vấn.
Người đàn ông kia nói: "Chúng tôi nghe theo lệnh của phu nhân."
Úy Thư Họa không dám tin, trong lòng càng thêm hồ nghi, "Tốt! Các người đã nói là mệnh lệnh của chị ấy, vậy bây giờ tôi sẽ đi gặp chị ấy."
"Phu nhân nói rồi, cô ấy không muốn gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-mau-den-ga-nham-ong-trum-mau-lanh/532300/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.