Edit : Sóc Là Ta - diễn đàn Lê Quý Đôn
Anh vừa mở miệng, không hỏi điều gì khác cũng chỉ một câu "Có khỏe không?"
Úy Hải Lam cũng không biết trả lời vấn đề này như thế nào, khỏe hay không tất cả đều do cảm nhận trong lòng của mỗi người nhưng khỏe thì thế nào, mà không khỏe thì thế nào. Cô luôn luôn không thích người khác lo lắng nhưng cũng không muốn nói dối với anh, vì vậy cô cứ như vậy chăm chăm nhìn anh, lựa chọn sự lặng im mà chống đỡ.
Vương Cẩn Chi thấy cô như thế, lập tức cũng hiểu rõ.
Từ nhỏ đứa trẻ này đã có bộ dáng như thế, hết sức yên lặng lại luôn vâng lời khiến người khác yêu thích.
Khi đó, ông cụ còn sống cũng thường khen ngợi cô thông minh, cực kỳ giống bề ngoài của cô.
Vương Cẩn Chi nhìn Hải Lam nhỏ nhắn cũng tán thành đúng là cô rất giống, vô dục vô cầu (không có mơ ước, không có đòi hỏi),tính tình lạnh lùng, nhạy cảm kín kẽ. Thế nhưng sau khi trưởng thành, cũng chính cô cũng sẽ khiến người khác lo lắng. Bởi vì bề ngoài nhìn như kiên cường nhưng thật ra nội tâm nhạy cảm yếu ớt, đập bể tường bảo vệ kia, lòng của cô giống như thủy tinh, chạm nhẹ một cái cũng sẽ bể nát.
Cho nên, lúc Hải Lam còn là đứa trẻ thường núp ở một nơi không có ai để khóc thút thít.
Anh đã từng bắt gặp qua mấy lần.
Mà thật ra cô là người mít ướt.
Nhưng sau khi lớn lên, cũng rất ít khi nhìn thấy cô khóc.
Không biết bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-mau-den-ga-nham-ong-trum-mau-lanh/532298/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.