Tưởng Gia, nói thật là khiến hầu hết mọi người ghentị, tung hoành trong giới trính trị, quét phạt thương trường.
Mà người Tưởng Gia cũng gần như không thể xoi xét. Thếhệ trước vứt sang một bên không nói, chỉ riêng Tưởng Ngạn Chiêu cũng đủ để toàntrường khiếp sợ ; Tưởng Gia còn có một con gái trong nhà, chính là Tưởng Hàm,ai nói phụ nữ không bằng đàn ông, ở trên người cô hoàn toàn khôngthể áp dụng.
Còn Tưởng Mặc côgái đáng thương này, không có đầu óc thông minh lanh lợi của anh trai, không códáng vẻ xinh đẹp của chị, rất ảm đạm, quá nhợt nhạt.
Tưởng Mặc, không tính là xinh đẹp.
Ngũ quan rất bình thường, có lẽ cô sinh ra ở trong mộtgia đình bình thường, nhiều nhất cũng được coi là con gái rượu, nhưng cô lạisinh ra ở Tưởng Gia, chỉ có thể đem một mặt không xuất sắc của cô so sánh rõràng hơn.
Cô rất cao rất gầy, có cảm giác mơ hồ không nắm bắtđược, nhưng Vân Phong lại có lòng tin có thể nắm chặt cô.
Khoé miệng Vân Phong khẽ nhếch lên, “Cô ta trước giờkhông có ai biết đến, thế nhưng sẽ rất nhanh dấy lên một trận sóng lớn.”
Sở Khinh Dương chuyên chú nhìn anh vài giây, vẫy tayvề phía người phục vụ muốn hai ly champagne.
“Chúc cậu thànhcông.”
Vân Phong cầm lấy một ly trong đó, một ngụm đẳng cấp,vị tuyệt hảo này làm anh nhịn không được tán thưởng, không hổ là tiệc của nhânvật nổi tiếng, một chi tiết nhỏ cũng không thể qua loa.
“Sẽ … Nhưng không phải hôm nay.”
Tâm tư Vân Phong thâm trầm, làm cho người ta sợ hãi.Anh quá thông minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lanh-the/266279/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.