Tòa nhà Cố thị.
Đến giờ tan việc, Kiều Tịch Hoàn tăng ca thêm một lúc.
Đối với ngày mai đi thị chính, Kiều Tịch Hoàn mím môi, thật ra thì không cần chuẩn bị cái gì, chỉ có điều mỗi lần khi đối mặt với Tề Lăng Phong đều không hiểu sao hơi khẩn trương, luôn sợ người đàn ông này đột nhiên đánh bất ngờ.
Cô tắt máy vi tính, tan việc.
Đại đa số nhân viên của Cố thị đến hiện giờ cũng đã tan việc, Kiều Tịch Hoàn đi ra khỏi tòa nhà Cố thị.
Mùa hè mặt trời lặn không nhanh như vậy, thành thị còn chưa tối.
Kiều Tịch Hoàn đi về phía chiếc xe hơi màu đen chuyên dụng của mình đang dừng ở cửa, mở cửa xe đi vào.
“Nữ thần về nhà sao?” Diêu Bối Khôn nhìn qua tinh lực mười phần.
Kiều Tịch Hoàn đảo mắt nhìn cậu ta một cái, “Không phải nói gọi Kiều tiểu thư sao?”
“Tôi ngẫm nghĩ, vẫn cảm thấy xưng hô Kiều tiểu thư quá xa lạ rồi, tôi không thích.” Diêu Bối Khôn nói rất thẳng thừng.
“…” Kiều Tịch Hoàn mím môi, ai bảo thằng nhóc thúi này thích!
“Nữ thần, bình thường chị cũng sẽ làm thêm giờ sao? Tôi thấy người của công tỵ chị đã tan việc rất nhiều.” Diêu Bối Khôn hỏi.
Kiều Tịch Hoàn quay đầu sang bên, không rảnh để ý tới cậu nhóc này.
“Tôi không thích cuộc sống như thế nhất. Cảm thấy quá cứng nhắc rất không thú vị.” Diêu Bối Khôn nói, “Cả đời người không dài, không làm chút chuyện mình cảm thấy hứng thú, tôi sợ có một ngày sẽ chết không nhắm mắt.”
Kiều Tịch Hoàn nhíu mày một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001822/quyen-3-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.