Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Biệt thự nhà họ Cố.
Trong phòng khách, cục diện nghịch chuyển.
Không khí một lần nữa hơi giằng co.
Hơi thở bức người của nhà họ Ngôn dần dần suy yếu, khí tức của người nhà họ Cố dần dâng cao.
Tề Tuệ Phân nhìn Trương Tiểu Quần, nói: “Trương Tiểu Quần, chúng ta làm thông gia nhiều năm như vậy, tôi thật sự không quyết tuyệt như bà. Tôi không muốn thông gia biến thành kẻ thù, hòa bình giải quyết cho thỏa đáng. Hôm nay liền kết thúc ở đây, mấy người trở về thương lượng cho kỹ, mối hôn nhân này, nhất định cắt đứt rồi!”
“Đừng mà.” Vào giờ khắc này cả người Ngôn Hân Đồng gần như hỏng mất, “Mẹ, mẹ đừng đuổi con đi. Con không ly hôn, con van mẹ, con thật sự vô cùng yêu Tử Hàn, rất thích anh ấy. Mẹ xem con còn sinh hai đứa bé cho Tử Hàn, một trai một gái, không phải mẹ cũng nói với con, mẹ nói con có công lao sao? Vừa tới nhà họ Cố, liền sinh một chữ ‘Hảo’, hiện giờ con cũng không cần những công lao này rồi, con chỉ muốn ở chung một chỗ với Tử Hàn là được, con van xin mẹ.”
(*) Con trai儿子, con gái女儿, ghép lại thành chữ hảo (tốt) 好
Ngôn Hân Đồng nói xong than thở khóc lóc, khóc nức nở, cả người rơi vào tình trạng hoảng sợ đến không xong, một giây trước vẻ mặt hình như vẫn còn đúng lý hợp tình hơi vênh váo tự đắc, bây giờ đã đặt mình vào trong bụi bặm, không hề có tôn nghiêm.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Ngôn Hân Đồng, lạnh nhạt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001814/quyen-3-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.