Editor: Puck
Đại viện nhà họ Cố.
Phòng ngủ của Cố Tử Thần.
Kiều Tịch Hoàn nằm trên giường, trên lưng hơi đau đớn, cũng không phải quá kịch liệt, làm thế nào cũng không ngủ được.
Trong đầu một cách tự nhiên hiện lên rất nhiều chuyện, khiến cho cô không nhịn được mà nhíu chặt chân mày.
Bên tai đột nhiên vang lên âm thanh chuông điện thoại di động.
Cô đảo mắt, cầm điện thoại di động lên, nhìn hiển thị gọi đến “Dụ Lạc Vi”.
Cô mím môi, nhận, “A lô.”
“Kiều Tịch Hoàn, cứu tôi.” Dụ Lạc Vi nói vừa nhanh vừa vội, trong miệng còn mang theo tiếng khóc nức nở.
“Dụ Lạc Vi, tôi không phải thần, không phải mỗi lần khi cô nói những lời này, tôi đều có năng lực vì cô làm gì đó.” Tâm tình của Kiều Tịch Hoàn vốn phiền não, bên người vang lên chuyện đã xảy ra và sắp xảy ra, càng thêm không kiên nhẫn với Dụ Lạc Vi.
“Chị, hiện giờ cơ quan công an muốn bắt em, nói em phạm tội thương mại. Em thật sự không làm, chị phải giúp em mời luật sư trên tòa. Em không muốn ngồi tù.” Dụ Lạc Vi càng nói càng uất ức, dường như vẫn còn nức nở.
Kiều Tịch Hoàn nhíu chân mày, giọng nói vô cùng lạnh lùng, “Tôi sẽ không giúp cô trên tòa án, chuyện của mình tự mình giải quyết.”
“Kiều Tịch Hoàn.” Bên kia đột nhiên kêu to tên cô, “Em có bí mật, nếu chị chịu giúp em, em liền nói tất cả bí mật cho chị, tuyệt đối mới có lợi cho chị!”
Kiều Tịch Hoàn cười lạnh.
Cô có khả năng giấu những bí mật kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001803/quyen-3-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.