Editor: Puck - Diễn đàn
Kiều Tịch Hoàn mím mím môi, "Có giá trị lợi dụng hay không, gặp mặt sẽ biết. Chỉ có điều ngược lại, tôi có lẽ còn có giá trị đối với cô."
"Nói thế nào?" Ngôn Hân Nghiên nhướng mày
Lần trước không phải khi gặp mặt, không phải cô đã nói, cô hi vọng có một ngày, cô có thể khiến cho Ngôn Hân Đồng và Cố Tử Hàn, cùng với toàn bộ người nhà họ Ngôn, chết không có chỗ chôn sao?" Kiều Tịch Hoàn hỏi cô ta, "Không biết hi vọng này, cô vẫn còn chứ?"
Bên kia trầm mặc, hồi lâu, "Gặp mặt ở đâu?"
"Cô cảm thấy chỗ nào tiện nhất?"
"Cà phê Ma Đăng, đường Nam Kinh." Bên kia nói.
(*) Ma đăng: Hiện đại, tân thời, kiểu mới.
"Được, nửa giờ sau đến, không gặp không về." Nói xong, cúp điện thoại.
Kiều Tịch Hoàn để điện thoại di động xuống, gọi điện thoại cho Vũ Đại, cầm giỏ xách lên ra cửa.
Milk nhìn cô, liền vội vàng đứng lên, "Quản lý Kiều đi đâu vậy?"
"Có chuyện đi ra ngoài, có người tìm điện thoại cho tôi."
“Vâng.”
Kiều Tịch Hoàn đi ra tòa nhà Cố thị, ngồi trong Vũ Đại lái xe, một đường đến cà phê Ma Đăng.
Cô đi vào, dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, đi vào một phòng bao.
Trong phòng bao, Ngôn Hân Nghiên đã sớm ngồi ở đó.
Cô trang điểm kiểu khói nhẹ, không giống với vẻ thanh thuần nhà giàu thiên kim trước kia, có vẻ phong trần chút, đặc biệt giờ phút này trên tay còn đang kẹp một điếu thuốc, có vẻ thế tục.
Ngôn Hân Nghiên nhìn Kiều Tịch Hoàn, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001786/quyen-3-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.