Editor: Puck - Diễn đàn
Cố Diệu Kỳ lạnh giọng nói, “Trước kia tôi đã kêu bà nói rồi, bà nói nó còn nhỏ, bây giờ tùy bà.”
“Vậy tôi tìm thời gian nói cho nó nghe, chuyện như vậy cũng không thể vẫn luôn gạt nó.”
“Đều là chuyện nhà bà, tự bà quyết định.” Cố Diệu Kỳ có phần không bình tĩnh.
“Được.” Tề Tuệ Phân vốn không có quyền phát ngôn với Cố Diệu Kỳ, bà lại chậm rãi nói, “Tình huống bây giờ của Lăng Phong càng ngày càng không tốt, tôi định chờ sau khi nó tốt nghiệp trung học, đưa nó ra nước ngoài học, cho dù như thế nào, có một bằng nước ngoài về sau nó cũng dễ tìm việc làm.”
“Có thể đưa nó đi du học, là cháu của bà, là gánh nặng của chính bà.” Cố Diệu Kỳ vô cùng lạnh lùng.
“Chút này tôi vẫn có, tự tôi biết giải quyết.”
“Hừ. Bây giờ tôi rất bận, không có chuyện gì khác bà đi ra ngoài đi.” Cố Diệu Kỳ nói.
Tề Tuệ Phân liền vội vàng gật đầu, sau đó đi ra khỏi phòng.
Khi đó Tề Lăng Phong đã không để lại dấu vết trở về phòng mình.
Nguyên nhân thật sự cái chết của cha mẹ anh?!
Anh nhìn trần nhà cười lạnh, lạnh lùng cười.
Thì ra cha mẹ anh chết không phải là tai nạn xe cộ tự nhiên, mà có nguyên nhân.
Thật ra thì anh rất không muốn trả thù, bởi vì anh vẫn cảm thấy tình cảm của anh với cha mẹ anh không sâu, cho dù bây giờ vẫn có thể nhớ lại cha mẹ đã từng cho anh cưng chiều và ấm áp, anh cũng không cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001765/quyen-2-chuong-48-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.