Editor: Puck - Diễn đàn
Trong gian phòng yên tĩnh, vang lên từng hồi tiếng “Ừ, a, ừ ừ a a…”
Hai người trong phòng dường như đều đờ đẫn một giây.
Kiều Tịch Hoàn nhìn hình ảnh điên cuồng mạnh mẽ khoa trương bên trong, quay đầu nhìn vẻ mặt đã vặn vẹo đến không được của Cố Tử Thần, chợt một phát gấp laptop lại, nhịp tim còn đang không ngừng kịch liệt nhảy lên, hô hấp cả người cũng biến thành khẩn trương mà dồn dập, âm thanh hơi nũng nịu nói, “Ôi, đây đều là thứ gì vậy, em còn tưởng rằng chính là phim hoạt hình đơn giản.”
Cố Tử Thần mặt lạnh, hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn.
“Vậy, chúng ta vẫn ngủ đi.” Kiều Tịch Hoàn xoay người nằm xuống giường, ôm laptop bỏ lên bàn đầu giường ở bên cạnh, sau đó lập tức chui vào trong chăn, chôn mặt mình trong chăn.
Nhịp tim kịch liệt dường như vẫn còn đang không ngừng nhảy lên.
Một bó tuổi, nhìn thứ này lại còn có thể mặt hồng tim đập, hô hấp dồn dập.
Quan trọng hơn là.
Bây giờ cô thật sự không muốn nhìn nét mặt muốn giết cô của Cố Tử Thần.
Cô chẳng qua chỉ tâm huyết dâng trào, bị câu nói kia của Diêu Bối Địch gợi lên hăng hái muốn nhìn một chút mà thôi, bây giờ cô thật sự hối hận vì để Cố đại thiếu cùng xem với cô, sớm biết mình chỉ nhìn lén thôi bây giờ Cố đại thiếu nhất định hận không thể xé cô ra.
Cô bịt kín chăn hơn, cảm giác nơi cổ lạnh lẽo, làm cho người ta cực kỳ rùng mình.
Một phòng yên tĩnh.
Yên tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001752/quyen-2-chuong-45-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.