Editor: Puck - Diễn đàn
Đúng lúc đó điện thoại đột nhiên vang lên, Kiều Tịch Hoàn nhìn điện thoại gọi tới, mím môi, “Cha.”
“Phóng viên hôm nay cha tìm tới vốn là truyền thông hợp tác rất nhiều lần với Cố thị, phần lớn cha đều có tổ công tác bí mật, bọn họ sẽ biết hỏi như thế nào, nhưng khó tránh khỏi sẽ có ra bài tạm thời không theo lẽ thường, tự con phải có chuẩn bị tâm tư.”
“Dạ.”
“Kiều Tịch Hoàn, trong khoảng thời gian này cha vẫn rất coi trọng con, tự con không cần hủy trên tay mình.”
“Con biết rồi.”
“Những chuyện khác cha không nói nhiều, tự con cân nhắc đúng mực.” Nói xong, bên kia liền cúp điện thoại.
Kiều Tịch Hoàn nhìn hiển thị “Cuộc gọi kết thúc”, khóe miệng bỗng nhiên cười một tiếng.
Cố Diệu Kỳ vẫn không quá tin tưởng cô.
Mặc dù trong khoảng thời gan này có thể thật sự có ấn tượng tốt về cô, nhưng vẫn không tin tưởng cô quá.
Cô chẳng quan tâm vươn vai một cái, “Vũ Đại, cô đi xem một chút xem bên ngoài như thế nào?” die ennd kdan/le eequhyd onnn
Vũ Đại gật đầu, đi ra ngoài.
Không bao lâu, Vũ Đại vào nói, “Phòng họp chật kín phóng viên rồi, tôi hỏi nhân viên làm việc ở hội trường, nói tất cả đều bố trí thỏa đáng, chờ thời gian vừa tới sẽ thông báo cô ra sân.”
“Được.” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
Vũ Đại vẫn còn hơi không nhịn được hỏi, “Sao cảm giác cô đều có thể không để ý đến bất cứ chuyện gì, giống như những chuyện kia đều không phải là chuyện của cô?”
“Vốn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001663/quyen-2-chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.