Editor: Táo đỏ phố núi
Bình thường cậu ta vẫn rất tùy hứng, mặc dù ông nội nhìn có vẻ rất nghiêm túc, nhưng mà cho tới bây giờ vẫn chưa từng lớn tiếng với cậu ta như vậy bao giờ. Thỉnh thoảng ba của cậu ta sẽ hung dữ với cậu ta, nhưng mà dù sao đi nữa thì cậu ta cũng biết là trong nhà có rất nhiều người cưng chiều cậu ta, cho nên sau lưng hay ở trước mặt của ba cậu ta thì cậu ta vẫn là người được yêu thương nhất.
Die6n da29n le6 quy1 d9o^n. Hôm nay bị ông nội quát lớn tiếng như vậy, cả người cũng ngây ra, giọng nói không rõ ràng, “Cháu không có...”
“Cháu hãy nói thật đi!”
“Cháu... Cháu không có!” Cố Minh Lý lêu to, một mực khẳng định, “Là Cố Minh Lộ tự mình ngã xuống, chính bản thân nó ngu ngốc, nên mới ngã từ trên lầu xuống.”
“Là em cướp cúp ở trên tay của anh nên anh mới bị ngã xuống.” Giọng nói của Cố Minh Lộ nhỏ hơn Cố Minh Lý rất nhiều, nhưng mà phản bác rất kiên quyết.
“Cố Minh Lộ, mày vu oan cho tao! Mày không muốn tao sống tốt.” Cố Minh Lý điên cuồng hét to lên.
Sắc mặt của Cố Diệu Kỳ thay đổi liên tục.
Trước kia vẫn không cảm thấy, hình như vẫn luôn dung túng cho cá tính của Cố Minh Lý, vẫn luôn cảm thấy Cố Minh Lý thông minh hơn so với Cố Minh Lộ, lại khiến cho người khác yêu thích hơn, cho nên vẫn luôn cưng chiều tột độ với thằng bé, bây giờ nhìn thấy như vậy, cảm thấy tính tình của Cố Minh Lý thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001642/quyen-2-chuong-16-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.