Editor: Puck -
Ánh mắt của Hoắc Tiểu Khê không sai?
Kiều Tịch Hoàn nghe James tiên sinh nói, cười đến vô cùng châm chọc.
Ánh mắt Hoắc Tiểu Khê không sai, chỉ không nhìn rõ ràng Tề Lăng Phong!
“Cho dù lần này không hợp tác cùng James tiên sinh, tuy rằng tiếc nuối, nhưng có thể nhận được tán thành của ngài tôi đã cảm thấy mỹ mãn. Trên thương trường còn có rất nhiều cơ hội, hy vọng về sau có thể hợp tác vui vẻ.” Tề Lăng Phong đứng lên, rất lễ độ chủ động bắt tay James.
James nắm lấy, vỗ vỗ bả vai Tề Lăng Phong, “Cố gắng lên.”
“Cám ơn.” Tề Lăng Phong cười, buông tay James tiên sinh ra,quay đầu nhìn về phía Kiều Tịch Hoàn, “Chúc mừng cô.”
“Đa tạ.” Kiều Tịch Hoàn cười gật đầu một cái, tay không hề có bất kỳ động tĩnh nào.
Tề Lăng Phong khựng lại, nhưng không lộ vẻ gì khác, tự nhiên buông xuống.
“Buổi đấu thầu ngày hôm nay kết thúc, Kiều Tịch Hoàn, ba ngày sau soạn lại hợp đồng, mang theo luật sư, chúng ta hoàn thiện thủ tục.” James tuyên bố kết quả cuối cùng.
“Được, cám ơn James tiên sinh.” Kiều Tịch Hoàn chủ động đưa tay.
James cầm lấy, cười nói, “Hy vọng cô vẫn có thể mang đến cho tôi nhiều vui mừng hơn.”
“Dĩ nhiên, tôi nhất định vậy.” Kiều Tịch Hoàn tự tin gật đầu.
Tề Lăng Phong nhìn James và Kiều Tịch Hoàn bắt tay. Nhíu chặt chân mày, Kiều Tịch Hoàn rất bài xích anh?
Bài xích đến, rõ ràng như vậy?!
Theo mấy lần biểu hiện của Kiều Tịch Hoàn, cô hẳn không phải là người dễ dàng biểu lộ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001606/quyen-2-chuong-7-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.