Tiễn bước Trương Trung Hoa, Cố Diệu nói với Kiều Tịch Hoàn: “Hôm nay biểu hiện của con không tệ, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hạng mục này chắc không thành vấn đề. Kế tiếp, con nên dồn sự chú ý vào James tiên sinh, đợi sau khi Trương Trung Hoa phê duyệt dự án khai phá, tốt nhất là có thể chuyển phương án thực hiện xây dựng.”
“Con biết rồi, ba.” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
“Thời gian không còn sớm, con cũng nên về sớm một chút.”
“Được.”
Cố Diệu ngồi vào xe chuyên dụng của mình rời khỏi.
Kiều Tịch Hoàn bảo Doãn Tường lái xe đến đón cô và Milk.
Milk đã ói suốt buổi chiều, con bé này bình thường nhìn qua rất tùy tiện, không làm việc đàng hoàng, nhưng khi lao đầu vào công việc lại tỏ ra rất chuyên nghiệp.
Cô nói với Doãn Tường: “Trên đường về, cậu đưa cô ấy đến bệnh viện kiểm tra thử xem, tuổi còn trẻ không nên để ảnh hưởng đến dạ dày.”
“Được.” Doãn Tường vội vã đáp ứng.
“Các người thả tôi ở chỗ giao lộ đi, tôi tự bắt xe về.”
“Tôi đưa cô đi.” Doãn Tường vội vàng nói.
“Cậu đưa Milk về trước đi.”
“Được rồi.” Doãn Tường gật đầu.
Bình thường nhìn Kiều Tịch Hoàn rất lạnh lùng, không ngờ cũng là người trong nóng ngoài lạnh.
Kiều Tịch Hoàn xuống xe ở giao lộ, một mình đi ở trên đường cái.
Cô chỉ thích đi vòng vòng một lát mà thôi.
Thật ra chỗ này, cách nghĩa trang không xa.
Thậm chí, khi cô dừng lại, nhìn theo hướng đông nam cũng có thể nhìn thấy mộ bia của mình.
Nhưng bây giờ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001597/quyen-2-chuong-6-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.