“Nhưng con không thấy đây là chuyện xấu.” Kiều Tịch Hoàn nói với Cố Diệu.
Mày của Cố Diệu nhíu lại, hiển nhiên không có mấy hứng thú với lời nói của Kiều Tịch Hoàn , cảm giác hôm qua nhìn cô bằng con mắt khác, trong khoảnh khắc đã không còn sót gì trong mắt, sắc mặt ông trầm xuống:
“Trong long con, chuyện gì mới gọi là chuyện xấu?”
Giọng nói, rõ rang rất châm chọc.
Kiều Tịch Hoàn mím môi, cảm nhận được ánh mắt khác thường khắp nơi đang nhìn mình, cười nói:
“Ba, nhà họ Cố của chúng ta là nhà giàu có quyền quý ở Thượng Hải, cũng có danh tiếng trong xã hội thượng lưu, nhưng đối với những người dân bình thường mà nói, Cố thị cũng không đi sâu vào long người, con biết ba luôn khiêm tốn, nhưng mà thi thoảng làm một số tuyên truyền nhỏ, cá nhân con cảm thấy đây là một việc tốt. Mấy ngày trước, Tử Thần vô tình nói với con, nói chú hai đang bàn chuyện hợp tác với James tiên sinh ở Mỹ, James tiên sinh là một nhà từ thiện có tiếng, bước chân của ông ấy đi đến đâu cũng có sản nghiệp từ thiện của riêng mình. Con nghĩ, nếu như có nhiều xí nghiệp đồng dạng muốn hợp tác, ông ấy có phải sẽ cân nhắc đến tập đoàn của chúng ta hay không?”
Sắc mặt của Cố Diệu thoáng chốc đã thay đổi.
Biến hóa thật rõ ràng, điều này hoàn toàn không giống với những rung động trước kia, có thể khiến cho người từng trải qua nhiều mưa to gió lớn như ông thay đổi sắc mặt như vậy, mọi người đều liếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001536/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.