Thanh âm kiên định và trong trẻo của Kiều Tịch Hoàn vẫn còn quanh quẩn trong phòng khách.
Tất cả một người đều sửng sờ nhìn, nhìn Kiều Tịch Hoàn đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác.
Bỗng nhiên đã trở thành, một người phụ nữ khiến tất cả mọi người xa lạ, một người phụ nữ làm cho người ta không nắm bắt được.
“Bố cho con thời gian một tuần” Cố Diệu nói.
“Được” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
Đúng lúc này, người hầu tiêu sái bước tới, nói với bọn họ có thể dung cơm rồi.
Mọi người rời khỏi sofa, đi vào nhà ăn.
Toàn bộ bữa cơm, Kiều Tịch Hoàn cảm thấy có một ánh mắt thâm thúy đang đảo trên người cô, cô ngẩng đầu thì nhìn thấy một khuôn mặt lạnh như băng, không hề có chút cảm xúc.
Sau bữa cơm, mỗi người đều tự mình trở về phòng.
Kiều Tịch Hoàn nằm ở trên giường của Cố Tử Thần, trong đầu đang suy nghĩ làm sao để lừa lấy được bình gốm trong tay của Cổ Nguyên, nếu như là Hoắc Tiểu Khê thì không cần phải mắc công suy nghĩ như hiện giờ, chỉ lần lấy đi là được, nhiều lắm thì bị anh ta mắng cho một trận. Bây giờ, không chừng đã ở trong cục cảnh sát rồi.
Ban nãy, mình quá xúc động rồi.
Nhưng mà, nếu như không xúc động, thì làm sao để mọi người biết Kiều Tịch Hoàn cô đã thay đổi rồi chứ ?!
Trở thành một người không dễ bắt nạt, là một người có năng lực để tự bảo vệ mình!
“Xuống giường” Cô đang cảm thấy vui vẻ, thì bên tai truyền đến thanh âm nóng giận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001533/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.