Vincent nói với Joey: “Tuyệt đối đừng nói cho Diệp Lan biết chuyện này. Còn về việc con muốn làm cách nào để con bé chấp nhận sự giúp đỡ của con thì bố nghĩ với trí thông minh của con nhất định sẽ nghĩ ra cách. Bố già rồi, hy vọng có thể dùng một chút sức lực cuối cùng để rải đường cho hai đứa.”
Lúc ra khỏi đó, khóe mắt Joey đỏ ửng. Cô ta rút từ trong túi xách ra một chiếc kính râm rồi lên xe. Khi xe đi ra khỏi cửa lớn, có một chiếc xe nãy giờ vẫn đỗ bên đường cũng nổ máy, từ từ bám theo.
“Sếp! Sếp bảo chỉ với mình cô ta có thể cứu được cả Bright không?” Cậu nhóc lái xe hỏi Tố Khải đang ngồi bên ghế lái phụ.
Ánh mắt Tố Khải nhìn chằm chằm về phía xe của Joey, ngữ khí thờ ơ: “Làm sao tôi biết!”
Người cấp dưới phá lên cười. Thật ra cậu ta rất muốn hỏi liệu Bright có thể rơi vào tay Niên Bách Ngạn không, dù sao thì Niên Bách Ngạn cũng là anh rể của sếp. Nhưng bây giờ đang trong lúc làm nhiệm vụ, cậu ta mà hỏi câu này chắc chắn sẽ lại chịu một trận mắng té tát.
“Mục tiêu đã đi lên cầu vượt, bảo đám Chương Ngư theo dõi sát sao.” Tố Khải ra lệnh: “Còn nữa, mấy ngày tiếp theo toàn tổ phải chờ nhận lệnh 24/24.”
“Rõ!” Người cấp dưới nghiêm túc trở lại, lập tức làm theo…
***
Mấy ngày sau đó, đối với những người dân bình thường thì cũng chỉ là cảnh mặt trời mọc rồi lại lặn. Những mảnh vụn rời rạc của cuộc sống ghép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/812102/quyen-14-chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.