Bắc Kinh, tám giờ tối.
Lâm Yêu Yêu từ công ty trở về. Vừa vào đến cửa, cô bé giúp việc Hỷ Bảo đã đứng đón ngay ngoài cửa. Cô bé đón lấy chiếc túi của Lâm Yêu Yêu rồi thấp giọng nói với cô: Chị Yêu Yêu! Cô Nguyễn đến rồi!
Lâm Yêu Yêu nghe xong ngẩn người, nhưng chẳng mấy chốc, áp lực tấn công bất ngờ.
Sau khi đi nghỉ tuần trăng mật trở về, Diệp Uyên đã thực hiện lời hứa của anh, phủ quyết quyết định lúc trước của Nguyễn Tuyết Mạn, khăng khăng muốn ra ngoài ở riêng. Ban đầu đương nhiên Nguyễn Tuyết Mạn sẽ không đồng ý, bà ta gần như vừa khóc vừa gào còn định treo cổ tự tử, làm cho Lâm Yêu Yêu cảm thấy không đành lòng, mấy lần đã muốn thỏa hiệp.
Nhưng Diệp Uyên quá hiểu Nguyễn Tuyết Mạn, chẳng qua chỉ là mấy trò khổ nhục kế. Anh bèn dùng lý lẽ thuyết phục, lấy tình cảm lay động. Nguyễn Tuyết Mạn thấy thái độ của Diệp Uyên kiên quyết, đã lấy lý do anh thường xuyên phải bay tuyến quốc tế, sợ Lâm Yêu Yêu cô đơn, muốn họ tới sống cùng bà ta. Lâm Yêu Yêu muốn mọi chuyện êm dịu bèn khuyên Diệp Uyên. Diệp Uyên cũng tạm thời đồng ý.
Nhưng mới sống chung được mấy ngày, Nguyễn Tuyết Mạn đã hoàn toàn thể hiện uy quyền của mẹ vợ ra, bắt Lâm Yêu Yêu phải luôn ghi nhớ thân phận dâu trưởng của mình trong nhà họ Diệp, can dự vào cuộc sống bình thường của cô. Đến cả thời gian thức dậy mỗi ngày cũng có giới hạn, buộc phải dậy lúc sáu giờ, sau đó tự tay làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/811941/quyen-11-chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.