Cá voi, không phải loại cá voi lưng gù mà là cá voi trắng hoặc loại cá voi sát thủ như Niên Bách Ngạn đã nói. Sở dĩ Tố Diệp tò mò tuyệt đối không phải vì chúng dễ thương. Nhất là cá voi sát thủ, loài sinh vật biển khổng lồ này mang trong mình một sự nguy hiểm không thể tính toán. Chỉ là cô cảm thấy, loài cá có thể ăn thịt nhanh gọn một con sư tử biển hoặc một con cá mập có lẽ đáng được chiêm ngưỡng một lần.
Đương nhiên, cô vẫn chưa tự ngược đến mức đi tới vùng biển nơi cá voi sát thủ cư trú đông đúc để tìm hiểu khí thế của loài cá bá chủ đại dương.
Cô tò mò về khả năng nuốt chửng của chúng nhưng cũng lại sợ hãi tiếng kêu của chúng. Tố Diệp cảm thấy, tiếng kêu của cá voi là một thanh âm xa xăm tới từ linh hồn của biển khơi sâu thẳm, khiến người nghe cảm thấy tuyệt vọng và thê lương. Mỗi lần nghe thấy cô lại cảm thấy rất không thoải mái.
Nhưng lòng hiếu kỳ đã vượt qua tất cả. Cô bắt đầu âm thầm mong đợi chuyến đi tới Miami lần này rồi.
Khoảnh khắc máy bay xé tan tầng mây, Tố Diệp quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trái tim cũng theo đó bay vút lên cao.
Cô và Niên Bách Ngạn đã bắt đầu tuần trăng mật của mình.
Liệu có phải một cuộc sống sắp bước sang một trang hoàn toàn mới?
Cô lại vô thức quay qua nhìn người đàn ông bên cạnh mình. Anh đã từng thề rằng sẽ chăm sóc cô suốt cuộc đời này, bảo vệ cô, gánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/811937/quyen-11-chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.