Đêm tối tại châu Âu.
Triền miên trong đau đớn.
Trong căn phòng trăng mật đặc biệt của khách sạn, trên chiếc giường rộng lớn, một đôi nam nữ đang quấn quýt.
Cảnh đêm cũng rất đa tình.
Nhìn qua khung cửa sổ sát sàn cong cong là đèn đường tĩnh mịch. Hình như những đám mây trên cao lại gặp gỡ ánh trăng và bầu bạn cùng các vì sao.
Có thanh âm không thể kìm nén của người con gái.
Là khó mà chịu đựng, rồi chìm đắm, say sưa.
Rất lâu sau, vọng tới tiếng gầm khẽ của người đàn ông. Giữa hơi thở, anh khẽ gọi tên cô: “Yêu Yêu! Anh yêu em…”
Mọi thứ, rất lâu sau mới trở lại bình thường.
Chiếc giường yên ắng một lát.
Một lúc sau mới có động tĩnh.
Lâm Yêu Yêu uể oải nằm đó, mồ hôi ướt đẫm mái tóc.
Diệp Uyên hơi chống người lên, bàn tay dịu dàng nhẹ nhàng vuốt ve cô, lau đi những giọt mồ hôi trên trán cô. Anh thỏa mãn cúi đầu, hôn khẽ lên gò má cô.
“Đừng đùa nữa, em phải đi tắm!” Yêu Yêu đỏ mặt nhìn đi chỗ khác, tim đập dồn dập. Cho tới tận bây giờ, cô vẫn chưa dám nhìn trực diện vào cơ thể của anh.
Diệp Uyên ôm chầm lấy cô, cười đùa: “Vội gì chứ? Cho anh ôm thêm một lúc!”
“Toàn mồ hôi thôi!” Cô khẽ đẩy anh ra, định đi xuống giường nhưng hai chân mềm nhũn.
Diệp Uyên đắc ý bật cười.
Anh cười như vậy, lại càng khiến Lâm Yêu Yêu xấu hổ. Cô xoay hẳn lưng về phía anh.
Khi Diệp Uyên còn đang định trêu chọc cô thì điện thoại vang lên.
Nhân cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/811925/quyen-11-chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.