“Niên Bách Ngạn!” Tố Diệp đè nén cảm giác căng thẳng trong lòng xuống, thầm hít một hơi thật sâu, rồi nhỏ giọng nói một câu: “Em chưa từng nghĩ xa xôi như vậy.” Đây có lẽ là một câu trả lời vẹn cả đôi đường.
Sao anh không nhận ra việc cô đánh trống lảng chứ?
Nhưng lần này, dường như Niên Bách Ngạn không muốn dung túng cho sự tùy tiện và ngạo mạn của cô nữa. Anh nâng cằm cô lên, ngón cái thô ráp khẽ lướt qua môi cô, ánh mắt u tối: “Bờ môi này… tôi rất muốn được hôn nó.”
Tim cô chợt nghẹt thở.
“Một khi tôi hôn xuống nơi này, cũng có nghĩa là em sẽ bị sự ích kỷ của tôi liên lụy. Diệp Diệp! Tôi muốn chính em nói cho tôi biết.” Nói tới đây, Niên Bách Ngạn hít sâu, ép cô nhìn vào mắt anh: “Em… có cần sự bảo vệ của tôi không?” Thân phận của anh quyết định anh không thể làm quá nhiều việc, cũng quyết định có quá nhiều sự lựa chọn anh phải có sự cân nhắc.
Lúc này Tố Diệp chỉ hy vọng đột nhiên xảy ra một chuyện gì đó để phá đi khung cảnh trước mặt. Niên Bách Ngạn bất ngờ dùng sức mạnh ép cô tới góc tường, ép cô đến mức không còn đường lui, cô bỗng không biết phải lựa chọn ra sao. Giống như một đứa trẻ sợ kỳ kiểm tra đến vậy, cho dù là một phút trước khi kỳ thi bắt đầu cũng đang nguyện cầu cho thế giới hủy diệt trong khoảnh khắc.
Cô mím chặt môi, chỉ vì cảm thấy cánh môi mình đang khẽ run rẩy. Cô vô thức cắn chặt môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/811548/quyen-3-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.