Khoảnh khắc này, cả hai người như bị đứng hình. Cô ngước lên còn anh nhìn xuống, ánh mắt giao nhau. Đúng vậy, chỉ có hai người họ bất động, vì không khí vẫn lưu động, xe cộ vẫn qua lại như nước. Chỉ có anh và cô giống như tảng nham thạch sóng biển đánh không tan, đứng lặng ở đó không hề động đậy.
Hơi thở của hai người hòa vào nhau, quấn lấy nhau.
Anh có thể cảm nhận hơi thở thơm ngát như hương hoa lan của cô, trong ánh mắt có sự bối rối mơ hồ. Cô cũng có thể phân biệt rõ nhiệt độ nơi ngón tay anh, mạch đập chắc khỏe nơi cánh tay, trầm ổn mà mạnh mẽ.
Đang có một cảm giác kỳ diệu nảy sinh giữa hai người. Có lẽ, cả anh và cô đều có thể cảm nhận được.
Tố Diệp có phần chìm đắm trong bầu không khí ngập tràn mùi hương nam giới xung quanh, trong lành, đơn thuần. Thậm chí cô còn cảm thấy ánh mắt anh cũng có một ma lực khác thường, như đang hút lấy linh hồn của cô vào trong từng chút một. Cho tới khi…
Một chiếc xe gầm rú lướt qua.
Thanh âm ầm vang làm đôi tai cô nhói buốt, cũng đồng thời kéo cô thoát khỏi vực thẳm. Cô vội vàng quay mặt đi, ngón tay anh cũng tự động buông xuống. Ánh mắt anh vẫn rất bình thản, nhưng còn lưu lại một vẻ lơ đãng.
Niên Bách Ngạn vứt chai nước khoáng trong tay vào thùng rác, đi tới trước xe của mình, mở cửa ghế lái phụ: “Lên xe!”
Tố Diệp nhìn những cử chỉ tao nhã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau-2/2342505/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.