Khi Niên Bách Ngạn họp xong đã hơn 8 tám giờ tối. Trợ lý đang đi theo sau anh, báo cáo lịch trình công việc ngày hôm sau. Vừa đẩy cửa bước vào phòng làm việc, anh đột ngột dừng bước, khẽ giơ tay ngắt lời người trợ lý.
Trợ lý sững người, nhìn theo ánh mắt Niên Bách Ngạn. Lúc này mới phát hiện trên chiếc sôpha màu đen bên cạnh khung cửa sổ sát đất, có một người con gái đang nằm. Cô nhắm chặt mắt, hình như là ngủ thiếp đi rồi. Cô ấy bất giác lấy làm lạ, sao lại có cô gái dám xông vào phòng làm việc của tổng giám đốc? Cô ấy đang định quay người đi gọi bảo vệ chợt nghe thấy Niên Bách Ngạn cố tình hạ thấp giọng, nói: “Lịch làm việc cứ để lên mặt bàn cho tôi, cô về nghỉ đi.”
Người trợ lý hơi ngập ngừng một chút, nhưng vẫn gật đầu làm theo.
Tấm cửa thủy tinh ngăn cách căn phòng với thế giới rực rỡ náo nhiệt bên ngoài. Phòng làm việc không bật đèn, chỉ còn ánh đèn đường chen nhau rọi vào. Ánh sáng rất mờ nhạt, đến nỗi chỉ còn là một vệt sáng mỏng manh bàng bạc chiếu lên gương mặt cô gái ấy. Nhìn thế này trông cô càng mềm mại tựa ánh trăng.
Đó là Tố Diệp.
Cô yên lặng ngả người vào sôpha, mái tóc dài mượt mà xõa xuống như rong biển. Thi thoảng lại có bóng những chiếc xe vọt qua cửa sổ, như từng gợn sóng lăn tăn tràn qua hàng lông mày của cô. Niên Bách Ngạn không làm kinh động tới cô, chỉ ngồi xuống bên cạnh, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau-2/2342489/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.