Liền sau đó, Lâm cô nương bắt đầu thao thao bất tuyệt, kể về Đinh Tư Thừa của cô ấy, oán trách anh ấy đến tỉnh khác nhận một ca bệnh vẫn chưa quay về, chẳng khác nào một người vợ oán trách chồng. Tố Diệp suốt buổi chỉ mím môi mỉm cười, lắng nghe những lời kêu ca của bạn, không phát biểu bất cứ ý kiến gì.
Chẳng mấy chốc Lâm Yêu Yêu đã sơn xong móng chân, không ngừng ngồi rung rung đôi chân dưới bầu không khí mát mẻ, cuối cùng nói: “Đúng rồi! Quên mất không buôn với cậu một chuyện rất lá cải.”
“Đã là chuyện lá cải thì có gì hay ho mà kể.” Trước nay Tố Diệp chẳng có mấy hứng thú với mấy câu chuyện “thượng vàng hạ cám”.
“Đây tuyệt đối là tin tức động trời.” Lâm Yêu Yêu ra vẻ thần bí: “Hôm qua trước khi tan làm mình mới được biết. Thì ra tổng giám đốc của công ty bọn mình có một thân thế không hề đơn giản.”
Tố Diệp đang với lấy miếng dưa hấu bỗng khựng lại, nói rất nhanh và rất khẽ: “Có thể ngồi lên được vị trí đó, thân thế đương nhiên không đơn giản rồi.”
“Mình nghe nói tập đoàn Tinh Thạch vốn dĩ là tâm huyết của hai gia đình, trong đó có một phần cổ phần là thuộc về nhà họ Niên. Mình vốn dĩ còn tưởng Niên Bách Ngạn là tổng giám đốc được mời từ ngoài về, không ngờ anh ta cũng coi như đang dốc sức vì sự nghiệp kinh doanh của gia đình mình.” Lâm Yêu Yêu lấy tay làm quạt, vừa quạt lên móng chân vừa nói: “Còn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau-2/2342485/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.