Cape Town của Nam Phi sở dĩ được mệnh danh là Thành phố Mẹ cũng có lý do của nó. Bởi vì ở đây, bất luận là bờ biển Đại Tây Dương với làn nước trong xanh và bãi cát trắng mịn cùng những con sóng lớn nơi hải âu bay ngang qua, hay những thị trấn nhỏ mang nét đẹp hòa quyện đa dạng nhiều nguồn văn hóa, hoặc những món ẩm thực chỉ mong được ăn căng bụng, tất cả những điều đó rõ ràng đều là độc nhất vô nhị.
Dọc đường, người tài xế da đen, Will Smith, làm hướng dẫn viên. Anh ta không hổ danh là thiên tài ngoại ngữ, tiếng Trung Quốc chữ nào cũng tròn vành rõ tiếng, chốc chốc còn kể những chuyện hài hước khiến Tố Diệp cười sảng khoải. Cuối cùng, Will Smith còn đùa giỡn nói: “Tôi và anh Niên ai hấp dẫn hơn?”
“Đương nhiên là anh rồi! Anh ấy đâu có hài hước được như anh.” Tố Diệp vừa nói vừa cắn một miếng tôm hùm to tướng.
Will Smith chớp chớp mắt: “Chuyện này là bí mật giữa hai chúng ta thôi nhé, không được để anh Niên nghe thấy.”
Tố Diệp nhún vai: “Nếu anh chịu đưa tôi tới trang trại rượu ở Stellenbosch.”
Will Smith ra hiệu một dấu OK với cô.
Trên đường lái xe tới Cape Town, Niên Bách Ngạn đã đưa cô tới thưởng thức rượu vang đặc sản của Nam Phi. Mà mấy ngày nay họ cũng toàn uống rượu vang Nam Phi. So với nước Pháp, rượu vang khô ở đây có cảm giác thơm nồng đậm đà rất riêng, trong đó có một loại khiến cô nhớ nhất chính là loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau-2/2342269/quyen-4-chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.