Thực sắc, tính dã*.
*Trong “Lễ ký”, Khổng Tử có viết: “Ẩm thực nam nữ, nhân chi đại dục tồn yên”. Đây là một cách nhìn của Khổng Tử đối với nhân sinh. Phàm là con người thì không thể xa rời hai việc: Ẩm thực và chuyện nam nữ. Một là vấn đề sinh hoạt, một là vấn đề giới tính.
Đây cũng là cái cớ Diệp Hạc Thành dùng để bao biện cho hành vi phóng đãng của mình.
Nhưng ông ta quên mất còn có một câu nói khác như thế này: Trên đầu chữ “sắc” treo lơ lửng một lưỡi dao.*
*Chữ trong tiếng Trung được cấu thành bởi các bộ. Chữ “sắc”trong tiếng Trung色 là kết cấu trên dưới, bên trên là bộ đao.
Cơ thể trẻ trung của Tưởng Mỹ Vân khiến Diệp Hạc Thành sướng tới chết đi sống lại. Khi niềm vui lên tới cực đỉnh, ông ta hoàn toàn bỏ mặc những hậu họa về sau.
Nói tới đây, Diệp Hạc Thành ngẩng đầu lên đầy bối rối, ánh mắt cũng vô vàn sầu não.
Với tư cách là một người đàn ông, những chuyện gối chăn phong lưu của quá khứ đã khiến gương mặt vợ mình phải biến sắc. Còn với tư cách là một người bố, thì những hành động đê hèn, bỉ ổi đó cũng khiến cô con gái chết lặng trong kinh hoàng.
Ông ta chỉ mong thời gian có thể quay trở lại, trước khi mình quen Tưởng Mỹ Vân. Nếu thật sự có thể như vậy, ông ta tuyệt đối sẽ không nhìn Tưởng Mỹ Vân thêm một chút nào, vì ánh mắt của vợ và con gái bây giờ khiến ông ta thực sự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau-2/2341972/quyen-7-chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.