Bữa trưa, hai người đi ăn ở đường Kim Bảo. Bữa bít tết khá ngon, chỉ có điều 30% phí phục vụ cuối cùng quả thực khiến Tố Diệp xót xa. Tới khi thanh toán, người phục vụ đưa hóa đơn cho Niên Bách Ngạn. Anh đang định cầm lấy thì Tố Diệp xung phong: Để em! 
Người phục vụ nhìn Niên Bách Ngạn với vẻ kỳ lạ, sau đó mới đưa hóa đơn cho Tố Diệp. 
Tố Diệp đưa thẻ ngân hàng một cách hào phóng. Sau khi thanh toán xong, đi ra ngoài, cô vỗ vỗ vai anh: “Đàn ông ấy à, có lúc cần phải biết co biết duỗi. Chuyện thanh toán tiền này, không nhất định cứ phải là nhiệm vụ của cánh đàn ông.” 
Từ đầu tới cuối, Niên Bách Ngạn chỉ im lặng mỉm cười. 
Lên xe rồi, khi thắt dây an toàn cho cô, anh mới nói: “Bà Niên à! Chiếc thẻ em vừa đưa để thanh toán khi nãy là của anh đấy.” 
“Vậy ư?” Tố Diệp cố tình tỏ ra kinh ngạc, sau đó cười trừ: “Aiyo! Em không nhìn kỹ thật!” 
Niên Bách Ngạn đã quá quen với kiểu lấp liếm này của cô rồi. 
“Anh bảo anh đẹp trai như thế này, có lúc cũng vô dụng. Giám đốc nhà hàng chẳng cho chúng ta ăn miễn phí.” Cô thở dài. 
Niên Bách Ngạn vừa mới khởi động xe, nghe xong câu ấy suýt nữa thì ngừng thở. Hay chưa! Chắc chắn là cô định lấy bản mặt chồng mình ra để được phần hời rồi. 
“Đi đâu đây, tổ tông?” Anh hỏi một câu với vẻ bực bội. 
“Trạm tiếp theo thôi, còn phải hỏi!” Tố Diệp rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau-2/2341508/quyen-13-chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.