Cả phòng vỗ tay như sấm.
Đương nhiên, ngay khi bóng dáng cao lớn vững vàng bước lên sân khấu, tiếng vỗ tay như vỡ tung, còn có tiếng kinh ngạc reo hò của các cô gái.
Tiếng kinh hô không xuất phát từ miệng Trang Noãn Thần, mà là từ Ngải Niệm.
Còn có, đám mê trai bị bề ngoài của anh quyến rũ.
Trang Noãn Thần không kinh hô, bởi vì toàn thân cô đông cứng tại chỗ, trừng lớn hai mắt nhìn người đàn ông kia, người chồng mà cô yêu sâu đậm, giọng nói trầm ấm thông qua micro quanh quẩn cả phòng, chỉ nói vài câu cám ơn đơn giản với mọi người.
Cô mở to mắt hết cỡ để nhìn, sợ thứ nghe thấy chỉ là trùng tên trùng họ, sợ người đàn ông đứng trên bục kia bộ dạng không giống chồng cô. Trước khi sự nghiệp của anh xuất hiện nguy cơ, cô không biết mỗi ngày anh bận rộn cái gì, sau khi đổ bệnh cũng không biết mỗi ngày anh tất bật cái gì, Thần Viễn Quốc Tế, khi nào lại xuất hiện một Thần Viễn Quốc Tế?
Giang Mạc Viễn trên bục mặc comple mang giày tây, chiếc áo sơ mi anh mặc cô biết, là lần gần nhất cô cẩn thận lựa chọn, khuy măng-sét ở tay áo cô càng nhớ rõ, đó là lần cô dạo ở Zurich cả ngày mới chọn được món quà này, áo sơ mi khoát lên người anh thật phóng khoáng, khi cử động hai khuy ở tay áo lấp lánh. Anh luôn cười, khí chất trầm ổn giấu cảm xúc vào trong là quà tặng tốt nhất của thời gian và từng trải cho anh.
Cơ thể cô trước sau cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531207/quyen-8-chuong-45-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.