Trong đồn cảnh sát cực kỳ yên ắng.
Trên đường đi, Giang Mạc Viễn đã nói sơ qua tình hình cho Trang Noãn Thần nghe. Hóa ra là Ngải Niệm dẫn con đến cửa hàng gần đó mua đồ dùng và quần áo, thuận tiện đẩy con trên xe, ai ngờ Lục Quân đột nhiên xuất hiện cướp đứa nhỏ, Ngải Niệm tiến lên giành lại, hai người cứ giằng qua giằng lại ngày càng căng thẳng, bị một chiếc xe cảnh sát chạy ngang qua trực tiếp mang về đồn cảnh sát.
Cũng may là Giang Mạc Viễn thông qua người quen biết trước được tình hình, hơn nữa còn biết chuyện cũng không có gì lớn, Trang Noãn Thần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Tới đồn cảnh sát, Giang Mạc Viễn đi trước làm thủ tục liên quan, Trang Noãn Thần được một nữ cảnh sát dẫn đến phòng cuối hành lang, đẩy cửa phòng vào nhìn thấy Ngải Niệm và Lục Quân đều ở trong phòng, đứa trẻ thì yên lặng trong xe ngủ.
Thấy Trang Noãn Thần đến Ngải Niệm lúc này mới khống chế không được mà rơi nước mắt, cô tiến đến giơ hai tay ôm chặt lấy Trang Noãn Thần.
“Không sao rồi, Mạc Viễn đang làm thủ tục, chúng ta đi lúc nào cũng được.” Trang Noãn Thần nhẹ giọng an ủi Ngải Niệm. Trong lòng biết rõ cô ấy rất sợ hãi, đầu tiên là tức giận rồi lại bị xe cảnh sát đưa đến chỗ này, là người bình thường cũng sẽ sợ hãi.
Giương mắt nhìn về phía Lục Quân đang ngồi cúi đầu ở cách đó không xa, trong lòng cô rất tức giận, hận không thể xông tới mắng hắn một trận nhưng nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531163/quyen-8-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.