Trên đường đến phố Kim Bảo, tinh thần Trang Noãn Thần vẫn luôn ở trạng thái hốt hoảng, trái tim tựa như bị đau đớn phá vỡ, linh hồn thoát khỏi thể xác, phiêu dật nơi phương trời. Nếu cô có thể ngẩng đầu nhìn lên, có lẽ sẽ nhìn thấy linh hồn của mình cùng ánh mắt bi thương hoảng hốt, tiếc là ngay cả sức để ngẩng đầu cô cũng không có. Con đường này, cô tựa như đần độn mà chạy lạc những hai lần, xe phía sau liên tục bóp còi thúc dục cô, vượt đèn đỏ một lần, thiếu chút nữa thì cô đâm vào một chiếc xe khác. Bị ăn biên bản phạt, khi lăn tay vào hoá đơn cô không chút ý thức, chỉ cảm thấy chân tay đều bủn rủn, cuối cùng cô đành bắt taxi đến khách sạn.
Cho tới nay, Trang Noãn Thần cô luôn cảm thấy Giang Mạc Viễn là con người không phí nhiều tâm sức đối với phụ nữ, thế tại sao anh lại cố tình che che giấu giấu tốn nhiều tâm tư như vậy, bởi vì anh từng là ông chủ cũ của cô, thời gian hơn một năm đủ để cô tin Giang Mạc Viễn là người sợ bị phụ nữ làm phiền, chính là, mãi lúc này cô mới phát hiện, Giang Mạc Viễn còn rất nhiều điều mà cô không hiểu rõ.
Cô mãi mãi nhớ hình ảnh trong thang máy kia …
Trong thang máy, trông vẻ mặt anh rất suy tư, Sa Lâm ở bên cạnh vẫn lải nhải, chỉ mấy giây sau anh liền bấm một con số … Trang Noãn Thần nhìn thấy Sa Lâm cũng trợn mắt ngạc nhiên, Giang Mạc Viễn đi ra khỏi thang máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531102/quyen-6-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.