‘Mụ già’ của Lăng Phi rốt cục cũng tìm tới Mỹ Á, bởi vì không tin tưởng công ty quảng cáo trung gian do đó qua mặt, trực tiếp gặp gỡ người phụ trách của Mỹ Á, kết quả, điều kiện giá cả chết người của bà ta đưa ra suýt nữa làm người của Mỹ Á nhảy lầu, quay đầu chán nản gọi điện thoại cầu cứu Trang Noãn Thần, ý kiến Trang Noãn Thần đưa ra là chờ đợi, đối phương rõ ràng mượn gió bẻ măng, không thể thỏa mãn nguyện vọng của bà ta được. ‘Mụ già’ không phải là biệt danh Trang Noãn Thần đặt, là Cao Doanh, sau khi đại chiến khoảng bốn trăm hiệp với người đại diện của Lăng Phi đều rơi vào thảm bại liền nghiến răng nghiến lợi phong cho bà ta cái biệt danh này.
Quá trưa, không biết Hạ Lữ nhận được cú điện thoại gì liền vội vã rời công ty, lúc Trang Noãn Thần đích thân đến chỗ làm việc của cô tìm cô thì chỗ đó lại trống không.
“Biết quản lý Hạ đi đâu không?” Đúng lúc đi ngang qua chỗ ngồi của Từ Hiểu Kỳ, Trang Noãn Thần thuận miệng hỏi.
Từ Hiểu Kỳ lắc đầu, “Dạ em không biết, nhưng có vẻ rất sốt ruột, ngay cả công việc của hôm nay cũng chưa sắp xếp cho em làm.”
Trang Noãn Thần gật đầu, vừa định xoay người đi.
“Giám đốc Trang…” Từ Hiểu Kỳ đứng dậy gọi cô lại.
Cô ngừng bước, quay đầu lại.
“Là như vầy, hiện tại em đang phụ trách các ấn phẩm nội bội của Tiêu Duy, có một số chỗ không rõ ràng lắm, nên em muốn thỉnh giáo giám đốc Trang.” Từ Hiểu Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531055/quyen-6-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.