Trang Noãn Thần dừng động tác, quay đầu nhìn gương mặt bị năm tháng bào mòn thành nhăn nheo kia, nén giận thản nhiên nói, “Vì để hợp tác với cô Lăng đây, cấp dưới của tôi gần như đi nhẵn gạch ở cửa công ty các người; cũng là vì để hợp tác với cô Lăng, tôi móc nối quan hệ nhờ tình hữu nghị cuối cùng mời được hai người ngồi ở chỗ này, ý định hợp tác của Mỹ Á tôi cũng đã truyền đạt rồi, nói thật, có thể thúc đẩy chuyện này rất tốt, thúc đẩy không thành thì tôi cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác. Mỹ Á không phải là công ty nhỏ không nói lý lẽ, Đức Mã có ra hết sức hay không thì hai mắt của đối phương cũng thấy rất rõ, dù sao cũng không thể ép buộc phải không? Cho nên tôi có gì mà khó khăn chứ? Ngôi sao lớn vừa nhỏ hợp tác với Đức Mã không ít, cô Lăng không cảm kích thì tôi cần gì phải chấp nhất?”
Lăng Phi mặc dù không có chủ kiến nhưng nghe hiểu được hàm ý của cô, thấy Trang Noãn Thần có ý định rút lui, không khỏi nóng nảy, vừa định lên tiếng lại bị người đại diện giữ chặt, gừng già dù sao cũng cay hơn, cho dù có thiếu kiên nhẫn mấy cũng phải lấy lại chút thể diện, “Cô luôn miệng nói Mỹ Á có thành ý, vậy phải tìm thời gian gặp mặt người phụ trách bên đó một lần mới được, cái giá này cô không muốn tiếp tục thương lượng, thì tôi tự đi nói.”
Giọng điệu kiêu ngạo rõ ràng, nhưng bên trong lại có lối thoát cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531053/quyen-6-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.