Giang Mạc Viễn về đến nhà, vừa mới chuẩn bị đổi giày, liền loáng thoáng nghe được tiếng động truyền đến từ nhà bếp, anh hết hồn, đặt cặp táp xuống chạy nhanh xuống bếp.
Là tiếng chảo có cán nện xuống mặt đá cẩm thạch.
Người gây ra tiếng động là Trang Noãn Thần.
Giang Mạc Viễn đi vào chính là nhìn thấy cảnh tượng thế này: Trang Noãn Thần đeo tạp dề, một tay cầm một xấp giấy dày, một tay dừng ở giữa không trung, mắt mở to nhìn vào cái chảo rớt xuống đất, đứng bất động giữa bếp chưa nhúc nhích.
Anh ngạc nhiên, nhìn một hồi mới hiểu ra, là cô muốn xuống bếp?
“Noãn Noãn, em…”
Lúc này Trang Noãn Thần mới hoàn hồn, vội vàng cầm cái chảo lên, xấu hổ cười cười với anh, “Cái này… Thực ra mới vừa trượt tay thôi.”
“Em đang muốn làm gì?” Giang Mạc Viễn lại nhìn thoáng qua nơi khác, trên thớt có đầy nguyên liệu nấu ăn đủ màu sắc, “Nấu nướng?”
“Đúng vậy, tối nay anh đợi ăn tiệc lớn đi, yên tâm, rất nhanh sẽ xong thôi.” Trang Noãn Thần tràn đầy tự tin, lại nhìn anh khẽ nói, “À, sao anh mang giày vào nhà thế, mau đi thay đi.”
Trong lòng Giang Mạc Viễn cảm thấy ấm áp, môi mỏng khẽ mím, xoay người ra cửa đổi giày.
Trong bếp, lại là một tràng tiếng lách cách.
Giang Mạc Viễn thay dép xong, lại lên lầu thay đồ ở nhà, đứng ở cửa bếp ngắm cô bận rộn, thật lâu sau thật sự nhịn không được, hỏi, “Noãn Noãn, em xác định em nấu được à?”
Trang Noãn Thần cúi đầu xem công thức nấu ăn, liếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531032/quyen-5-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.