Bữa tiệc kéo dài đến gần mười hai giờ mới kết thúc.
Lão Vương tài xế tự mình lái xe đến đón.
Những người khác đợi Giang Mạc Viễn lên xe mới giải tán.
Buổi đêm thật lạnh.
Đèn đường đan vào nhau bị đèn xe kéo thành từng dải ánh sáng, lướt qua qua tầm mắt.
Giang Mạc Viễn hình như hơi say, thân hình cao lớn dựa vào ghế ngồi, nhắm mắt nghỉ ngơi, quanh thân tỏa ra mùi rượu nhàn nhạt hòa cùng mùi xạ hương nam tính.
Trang Noãn Thần ngồi bên cạnh anh, nhìn anh cả buổi mới đưa tay đến.
Khi đầu ngón tay vừa đụng nhẹ vào cà vạt của anh, anh bất giác mở mắt.
Trong bóng tối, anh đối diện với cô, ánh mắt trầm tĩnh đến đáng sợ.
Ngón tay của Trang Noãn Thần hơi run, Giang Mạc Viễn đêm nay tâm tư khó nắm bắt hơn ngày thường, khẽ than thở, “Em chỉ muốn nới cà vạt giúp anh.”
Giang Mạc Viễn không nói chuyện, dường như ngầm đồng ý để cô làm vậy.
Ngón tay kéo nhẹ, cà vạt của anh lỏng ra.
Cả quá trình, Giang Mạc Viễn đều nhìn cô.
Trang Noãn Thần bị anh nhìn đến trong lòng hốt hoảng, vừa định rút tay về, cổ tay lại bị anh giữ chặt.
“Em lấy nước cho anh uống nhé.” Cô khẽ nói, sức lực nơi cổ tay có hơi mạnh, cô cảm thấy có chút đau, chỉ có thể nhẹ nhàng giãy ra.
Giang Mạc Viễn thấy cô thoáng chau mày, trên mặt cũng hiện lên chút hoảng, như ý thức được đã làm cô đau, anh lập tức buông tay.
Trang Noãn Thần cầm lấy chai nước khoáng bên cạnh, vặn nắp rồi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531025/quyen-5-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.