Nếu có thể chạm trổ một đoạn thời gian vào ký ức, như vậy hẳn là đoạn thời gian của Trang Noãn Thần không phải rực rỡ tươi đẹp gì, cho dù bầu trời ngày đông có sáng sủa bao nhiêu, bầu không khí có trong lành bao nhiêu.
Tấm vải thời gian của cô hiện đầy bụi bặm trôi nổi dưới ánh mặt trời, còn cô, càng như là một con cá khô bị phong hóa, chỉ cần một làn gió thổi nhẹ qua, cũng sẽ xóa sổ cô khỏi thế giới này như chưa từng tồn tại.
Trước khi gặp mặt Cố Mặc, Trang Noãn Thần gọi điện thoại cho Hứa Mộ Giai, sau khi Hứa Mộ Giai nghe được tin cô kết hôn xong thì cười rất khoa trương, Trang Noãn Thần thậm chí có thể tưởng tượng ra ở đầu dây bên kia mặt mày cô ấy hớn hở đến cỡ nào.
“Thật sao? Ôi trời ơi, đúng là người đẹp thì được cưới liền tay mà, chúc mừng nhé Noãn Thần.”
Trang Noãn Thần không nói thêm gì nữa, chỉ nói một câu rồi cúp máy.
Chúc mừng à?
Cô ta là đang chúc mừng bản thân cô ta sao?
Trang Noãn Thần từ chối không để Giang Mạc Viễn đi cùng, cũng trùng hợp bên công ty xảy ra chút chuyện khó giải quyết cần anh về xử lý. Cô muốn một mình xử lý chuyện tình cảm giữa cô và Cố Mặc.
Vẫn là tiệm cà phê khuya ấy, hơn ba giờ chiều quán mới mở cửa, lúc này không có nhiều khách lắm, hơn nữa chỗ này cách xa nội thành, khách mới rất ít, bình thường đều là khách cũ giới thiệu thêm bạn bè đến đây.
Cô chủ vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/530997/quyen-5-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.