Văn phòng CEO.
Trời chiều vẩy chút ánh tà dương cuối cùng, lấp đầy mỗi một ngóc ngách trong văn phòng, nhuốm sắc vàng óng ánh cho cảnh vật đầy u ám.
Sau lưng Giang Mạc Viễn là những tòa nhà chọc trời san sát, cách đó không xa là địa chỉ mới của Đài truyền hình Trung Ương, từng áng mây hồng cuồn cuộn như sóng biển trên bầu trời, ánh sáng rọi xuống khúc xạ lên ô kính thủy tinh của tòa nhà biến thành từng vòng sáng lấp lánh như trên bãi biển.
Có chút ánh sáng chiếu lên người Giang Mạc Viễn, toàn thân anh đều được bao phủ bên trong màu vàng óng, anh mặc sơ mi trắng nên quanh thân như có một vầng hào quanh tỏa ra, khuôn mặt anh tuấn bị ánh sáng chia nhỏ, chỉ còn lại đường nét góc cạnh rõ ràng.
Đây là hình ảnh Trang Noãn Thần nhìn thấy sau khi gõ cửa bước vào.
Giang Mạc Viễn đang nói điện thoại, sau khi thấy cô đi vào liền giơ tay ra hiệu cô ngồi xuống đợi.
Trang Noãn Thần xoay người đóng cửa phòng làm việc lại, lúc này phát hiện ra thư ký CEO đang len lút liếc sang bên này, thấy cô phát giác vội cúi đầu vờ như bận rộn lắm.
Trang Noãn Thần không khỏi thở dài, miệng đời đáng sợ thật, không biết sau hôm nay câu chuyện sẽ được lan truyền dưới phiên bản gì nữa.
Đi đến sô pha trong phòng tiếp khách ngồi xuống, lúc này khó tránh khỏi việc lờ mờ nghe thấy nội dung đàm thoại của Giang Mạc Viễn, vốn định đi đóng cửa phòng tiếp khách luôn, nhưng lại sợ anh hiểu lầm nên thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/530959/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.