Trang Noãn Thần, Ngải Niệm cùng Hạ Lữ bước ra khỏi Carrefour, mang theo túi lớn túi nhỏ, gần chín giờ tối mới về tới nhà, lại ăn uống tiệc tùng tới mười một giờ.
Vì để chúc mừng Trang Noãn Thần giành được hạng mục hợp tác, đêm nay Ngải Niệm và Hạ Lữ định ở lại nhà cô.
Từ sau khi tốt nghiệp ai nấy đều bận rộn, vào cùng một công ty cũng dốc sức làm, ba người các cô đã không còn sống thoải mái như những ngày học đại học. Ý chí hào sảng, khát vọng to lớn thời sinh viên đã bị lưỡi dao xã hội tàn khốc gọt dần, biến các cô thành người đầy thương tích, nhưng vẫn không thể không tiếp tục hướng về phía trước.
Ba người cảm khái một hồi, từ thời sinh viên cho đến hiện tại, từ những người thầy thời đại học cho đến Giang Mạc Viễn của sáng nay, huyên thuyên nói không sót chuyện gì.
“Váy dự tiệc đều ở đây, các cậu tự chọn đi.” Sau khi tám một hồi, Trang Noãn Thần mở tủ quần áp vẫn luôn đóng chặt ra, nhẹ nhàng nói.
Tủ quần áo nằm trong góc riêng, chuyên đựng váy dự tiệc, tách biệt hẳn với quần áo cô mặc thường ngày. Theo lời mời của Giang Mạc Viễn, người của truyền thông Đức Mã sẽ đi không ít, Hạ Lữ vốn không muốn đi, là cô và Ngải Niệm cố lôi kéo mới đổi ý. Ngoại trừ các nhân viên tham gia đề án hôm nay, chị Mai cũng sẽ tham dự.
Lúc tủ quần áo từ từ mở ra, Ngải Niệm cùng Hạ Lữ đều giật mình há miệng, những bộ váy đủ màu treo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/530929/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.