Trang Noãn Thần nhìn cái điện thoại mà khóc không ra nước mắt, thật lâu sau mới chậm rãi bỏ vào túi xách, tối thứ sáu, mấy ngày ngắn ngủi bảo cô đi đâu tìm bạn trai đây? Thở dài theo bản năng, bản thân đúng là nói lời không nên nói mà.
“Gặp rắc rối à?” Người đàn ông bên cạnh lên tiếng, nhẹ như làn gió mát.
Lúc này Trang Noãn Thần mới ý thức được bên cạnh còn có anh, cú điện thoại ban nãy rõ ràng anh cũng nghe thấy, nên đành bắt đắc dĩ nói, “Anh cũng nghe thấy rồi đó, là xem mắt.”
Đây là lần đầu tiên cô đề cập đến chuyện cá nhân ở trước mặt anh, cô và anh ngoài dự tiệc thì gần như xa lạ, cho dù có dịp ở riêng bên nhau cũng rất nhạt, rất xa cách.
Giang Mạc Viễn đưa tay nới lỏng cà vạt, đuôi mắt hiện lên vẻ cười, bộ dạng đùa giỡn, “Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, chuyện rất bình thường mà.”
“Anh cảm thấy một đôi trai gái xa lạ lấy xem mắt làm mục đích kết hôn là rất bình thường?” Cô hỏi lại, cơ thể hơi nghiêng về phía anh, đuôi mày nhuốm vẻ nghi ngờ.
Giang Mạc Viễn nhìn thẳng vào mắt cô nghiên cứu, nhẹ giọng nói, “Không phải à?”
Trang Noãn Thần nhất thời nghẹn lời, đúng vậy, không phải sao? Không phải xem mắt là để kết hôn sao?
Giang Mạc Viễn thấy cô không nói gì, cũng không tiếp tục đề tài này nữa, sau khi ngồi thẳng lại, như vô tình nói một câu với cô, “So với váy dạ hội màu sáng, màu nude có vẻ càng hợp với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/530895/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.