Bùi Hạo Thần tới gần thấy bộ dáng Tịch Mạt điềm đạm đáng yêu mềm yếu đang đau lòng dựa vào ngực Thẩm Kỳ Nhiên, anh nhất thời cảm thấy máu xông lên não, anh quên đây chính là kết quả mà anh mong muốn.
" Anh Hạo Thần! " Mặc dù mấy năm nay là anh ta cướp mất Tịch Mạt. Trong lòng anh đối với Bùi Hạo Thần vẫn có chút ngăn cách nhưng vẫn lễ phép gọi anh ta một tiếng anh Hạo Thần.
Bùi Hạo Thần thong thả nhìn Thẩm Kỳ Nhiên.
" Cậu có thể buông Tịch Mạt ra được không! " Anh hỏi. " Kỳ Nhiên! Nhiều nămtôi vẫn luôn luôn coi cậu như bạn bè, cậu nói như vậy có thể chấp nhận được sao! " Bùi Hạo Thần hỏi.
" Tôi biết yêu cầu của tôi thật quá đáng! " Thẩm Kỳ Nhiên cúi đầu kéo tay Tịch Mạt chặt hơn một chút! Nhưng anh Hạo Thần, tôi không thể không có Tịch Mạt! "
" Nhưng bốn năm này cậu không có Tịch Mạt không phải vân sống thật tốt không phải sao! " Bùi Hạo Thần khinh thường. Từ trước đến nay anh đều không tin không thể không có người kia như vậy! Hừ! Ai rời khỏi ai mà chẳng phải sống!
Thẩm Kỳ Nhiên nghẹn lời.
" Kỳ Nhiên! Sau này tôi hy vọng sẽ không nghe thấy những lời như vậy nữa! " Bùi Hạo Thần nhắc nhở. " Bây giờ, cậu có thể buông cố ấy ra không! " Bùi Hạo Thần hỏi, tay đã vươn tới Tịch Mạt. Có rất nhiều phóng viên ở đây, Tịch Mạt vừa mới trở về không cần gây nên hiểu lầm không cần thiết!
Dường như lời nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kiep-vo-the-toi-cua-tong-giam-doc-satan/531456/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.