editor:9196 
Phẫu thuật. Tô Tĩnh Thu gắt gao liếc hai mắt sắc mặt tái nhợt môi cũng không có chút huyết sắc nào. Thân thể Tịch Mạt run rẩy thành một đoàn môi run rẩy hồi lâu mới phát ra âm thanh. 
" Mẹ! Con là Tịch Mạt, con là Tịch Mạt đây! Xin mẹ mở to mắt nhìn con! " Tịch Mạt khẽ khóc cầu xin gắt gao mà đem tay Tô Tĩnh Thu cầm trong lòng bàn tay. " Mẹ không cần bỏ lại con, không cần! " Cô lắc đầu thanh âm càng ngày càng vô lực. " Mẹ không cần có việc gì, con xin mẹ! " Nước mắt lăn xuống rớt trên tay Tô Tĩnh Thu. " Mẹ, mẹ còn chưa có nghe lời giải thích của con làm sao có thể cứ như vậy rời đi! " Tịch Mạt quỳ trên mặt đất đem tay Tô Tĩnh Thu áp lên mặt. " Sự việc không phải như vậy, con không có phá hư tình cảm người khác, con còn chưa có thật tốt báo hiếu các người làm sao mẹ có thể cứ như vậy rời đi con cùng ba ba! Mẹ, Tịch Mạt thật sự cần ủng hộ của mẹ! con xin mẹ không cần bỏ con lại! " Đem tay lạnh như băng của Tô Tĩnh Thu áp lên mặt Tịch Mạt càng khóc đến thương tâm. 
" Bùi phu nhân, phu nhân không nên quá thương tâm vẫn là quý trọng thời gian cuối cùng đi! " Y tá trẻ tuổi nhẹ nhàng mà an ủi. Nhìn người con gái trước mặt này mới có mười mấy tuổi khóc đến tê tâm liệt phế việc bên ngoài đều đồn đãi cô là người phá hủy tình cảm người khác mới có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kiep-vo-the-toi-cua-tong-giam-doc-satan/531426/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.