Cung Ân Thần không ngờ một chuyện đó là con trai cô có thể biến mất ngay trước mặt cô như vậy. Ngày hôm đó do Thẩm Hạ Thiên có việc không đón con trai được nên cô đã đi thay. Cậu bé hôm nay nhận được hoa hồng khen thưởng nên rất vui vẻ, còn muốn cô mua bánh ngọt cho cậu bé. Cung Ân Thần chiều con, cô để con ngồi trong xe rồi đi vào mua bánh nhưng khi vừa ra mua bánh xong đang đi ra chỗ xe thì cô thấy xe của mình bỗng nhiên bị đâm mạnh vào.
" Không!" Tiểu Màn Thầu còn ở trong xe.
Cô ném hộp bánh xuống, chạy ra chỗ hai xe tông nhau. " Con trai tôi!"
" Trong chiếc xe đó không có ai cả." Một người nói với cô.
" Không, con trai tôi ở trong đó!"
" Cô tin tôi, lúc nãy tôi thấy một người đã đưa đứa bé ở trong xe ra. Vừa đưa ra thì xe đã bị tông." Người kia cố gắng giải thích với cô.
Cung Ân Thần như mất hồn, " Vậy con tôi đâu? Thằng bé đâu rồi?"
Có người ngăn cô lại, cô đẩy ra nhưng vẫn không thể. Khoảnh khắc đó Cung Ân Thần cảm thấy toàn bộ mạch máu như đứt rời, cô hét lên sau đó vừa chạy vừa gọi điện cho Thẩm Hạ Thiên, cô đi tìm rất lâu nhưng không thấy con đâu. Trong phút lơ đãng cô không cẩn thận bị va phải, cả người ngã ở giữa đường. Do quá sốc nên cô đã bất tỉnh ngay sau đó.
Lúc tỉnh lại thì đã ở bệnh viện.
" Tiểu Màn Thầu đâu rồi?" Cô nắm lấy tay anh, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700965/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.