Tôi nghĩ, cuộc đời này, tôi gặp phải Tiểu Thần, có lẽ chính là một sai lầm chí mạng, và tôi tình nguyện cả đời không sửa chữa nó.
Thẩm Hạ Thiên cùng Cung Ân Thần đã có tuổi thơ như nào...
Lần đầu tiên, khi đó tôi vừa từ Ý quay trở về Singapore để thực hiện kế hoạch trả thù thì tôi đã dự tính, tất cả người của Cung gia, tôi sẽ giết chết không trừ một ai. Nhưng đúng là chết tiệt, buổi chiều nắng nhẹ, mùi hoa hồng thơm ngất khắp khu công viên, tôi chỉ muốn ra ngoài hút một điếu thuốc, vừa châm lửa, phía sau vang lên tiếng sột soạt, tôi cảnh giác quay người lại. Trên cành cây lớn, có một cô nhóc tầm mười mấy tuổi ngồi vắt vẻo trên đó mỉm cười gọi tôi. Tôi biết cô bé này, nó là đứa con được Cung gia nhận nuôi, tên là Cung Ân Thần. Một tia chán ghét hiện lên trong mắt tôi, tôi đã định quay lưng rời đi nhưng đột nhiên tiếng hét của cô bé ấy khiến tôi chùng lại, từ cành cao, cô nhóc kia rơi xuống, tôi chạy tới, bắt được cô bé ấy. Cô bé này rất nhẹ, ở trong lòng tôi, mềm mại đến lạ thường, đôi mắt to long lanh nhìn tôi, tôi thở dài, có lẽ mình sẽ để đứa bé này sống.
Những ngày sau đó, cô bé luôn chạy tới tìm tôi, lúc nào cũng cười tươi, kể tôi nghe những câu chuyện vô nghĩa và tự cười một mình. Tôi thỉnh thoảng cũng phải hùa theo giả bộ để làm cô nhóc này vui. Thật phiền phức, đứa trẻ ngây thơ này! Tôi chửi thầm trong đầu, đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700952/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.