Thẩm Hạ Thiên cứ thế lái xe một mạch lao tới cố viện của Cung gia. Người làm ở đây biết anh nên mở cửa cho anh. Khi anh đi tới chỗ của Cung Ân Thần và con trai, nỗi sợ trong anh mới ngưng lại. Anh nhìn cô đang cùng con trai chơi ở ngoài sân thì anh chợt thở phào. Anh từ phía sau đi tới ôm lấy cô. Thân hình mềm mại và mùi hương trên người cô khiến anh bình tĩnh.
Cung Ân Thần bị ôm bất ngờ thì hơi cứng người nhưng khi nhận ra được là ai thì cô mới nhẹ nhàng hỏi, " Có chuyện gì sao?" Sau đó cô thấy Tiểu Màn Thầu đang nhìn hai người, chợt đỏ mặt, đẩy anh ra.
Tiểu Màn Thầu xấu hổ, quay người lại cười khúc khích, " Hai người cứ làm đi, xem như tiểu gia chưa thấy gì."
Thẩm Hạ Thiên thả cô ra, anh không dám kể cho cô nghe về chuyện "Thera", anh lựa chọn im lặng. " Nhớ em!"
Cung Ân Thần cười hạnh phúc, " Chúng ta xa nhau chưa lâu."
Anh quay sang nhìn con trai, anh nhấc bổng con lên, đặt con ngồi lên vai của mình, đây là niềm khao khát của anh suốt năm năm qua. Tiểu Màn Thầu ngồi ở trên cao, bật cười khanh khách.
" Thích không?" Anh ngắm nhìn nụ cười của con.
" Thích ạ." Tiểu Màn Thầu gật cười. Trước đây nhóc đã từng thấy ba của Ed đặt cậu ta như thế này ở trên vai, lúc đó cậu rất ngưỡng mộ. Bây giờ cậu cũng có ba rồi, cũng được ba đặt lên vai.
Cung Ân Thần nhìn một lớn một nhỏ cùng nhau vui đùa, lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700948/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.