Thẩm Hạ Thiên đã nghĩ mình sẽ ổn sau khi Cung Ân Thần đi như thế nào....
Thẩm Hạ Thiên đứng trước cửa ban công nhìn ra khung cảnh thành phố New York rực rỡ, nơi hào nhoáng này thu hút rất nhiều kẻ, chỉ riêng anh là thấy nó quá ngột ngạt. Khói thuốc cứ vờn theo ngón tay anh cuốn vào gió.
Phía sau anh bỗng nhiên có người đi tới, ôm lấy thắt lưng, anh cảm nhận được cả sự mềm mại cũng như đụng chạm đầy quyến rũ của người đó.
" Lily, sao không ngủ?" Anh để mặc bàn tay kia đang trêu ghẹo trước bụng mình.
" Anh chưa ngủ, sao em dám ngủ." Cô gái người Mĩ phía sau nũng nịu.
Thẩm Hạ Thiên quay người lại, ngón tay còn vương hơi khói vuốt nhẹ lên má của cô nàng kia, anh hôn xuống môi cô ta một cái, nhẹ nhàng như chuồn chuồn đáp nước.
" Ngủ đi." Anh rời khỏi môi cô, ôn hoà nói.
Người con gái ấy dường như chưa đủ, đang muốn níu kéo anh thì đã bị một câu lạnh đến sắc người:
" Em thích quà chia tay là gì nào?"
Cả người cô run lên.
" Em đã làm gì sai?" Cô cuống cuồng.
Thẩm Hạ Thiên lắc đầu, " Em không sai, mà tôi sai."
Cửa phòng đóng lại, người tình thứ 6 của Thẩm Hạ Thiên đã bị đá.
Đó là sáu tháng sau khi Cung Ân Thần bỏ đi.
Thẩm Hạ Thiên cho là bản thân quên cô được rồi. Cho dù có nghe tin cô, anh cũng sẽ gật đầu, mỉm cười: "À, là vợ cũ của tôi đấy. Không biết cô ấy sống tốt không? Đã lấy chồng chưa."
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700916/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.