Cung Ân Thần lao vội từ chỗ sân bay ra, gọi taxi chở mình tới bệnh viện. Cả chuyến đi, tay cô luôn nắm chặt lấy, móng tay cào cấu tới rách da. Khi vừa tới bệnh viện ở thành phố Madrid, trước sảnh, Cung Tử Dương đã đứng chờ.
" Tiểu Màn Thầu làm sao hả?" Cô nắm chặt lấy tay anh, hấp tấp hỏi.
Cung Tử Dương trấn an cô, " Thằng bé lén ăn tôm nên bị dị ứng, không nặng."
Cung Ân Thần quỳ sụp xuống, ôm lấy mặt mình, " Thằng bé sẽ không sao."
Cung Tử Dương nhìn cô, " Cung Ân Thần, đứng dậy đi. Thằng bé sẽ ổn thôi."
" Không đâu, em từng bị dị ứng, lúc ấy rất khó chịu, mà thằng bé rất nhỏ, càng khó chịu hơn." Cung Ân Thần nhỏ giọng.
Cung Tử Dương kéo cô dậy, để cô nhìn thẳng vào mắt mình.
" Cung Ân Thần, em cũng biết lo lắng cho thằng bé sao?" Anh gằn giọng.
Cung Ân Thần nhìn anh, miệng thốt lên, " Anh nghĩ gì vậy thế hả?"
Cung Tử Dương lặng người, anh buông cô ra, " Đi thôi. Thằng bé đang ở một mình." Cung Ân Thần gật đầu.
Khi tới phòng bệnh của Tiểu Màn Thầu, Cung Ân Thần chần chừ đứng trước một hồi lâu rồi mới mở cửa đi vào. Tiểu Màn Thầu đang đứng trên giường, đôi mắt vẫn dán trên chiếc TV, xem bản tin thời sự. Nghe tiếng mở cửa thì quay đầu lại nhìn, vừa trông thấy cô thì hai mắt sáng rực lên, nhảy từ trên giường xuống chạy tới ôm lấy cô.
" Mẹ!"
Cung Ân Thần đón lấy con, ôm vào lòng, " Tiểu Màn Thầu."
Tiểu Màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700914/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.