Cung Ân Thần đã ở Singapore được một tháng, Justin báo cho cô toàn cục, bằng bản lĩnh của Thẩm Hạ Thiên, tập đoàn tài chính Lioen vẫn trụ vững, khu vực Mafia Ý cũng đã nằm trọn trong tay anh ta, mọi chuyện hết sức mỹ mãn. Cô hài lòng, đây là kết thúc mà cô mong muốn. Mọi chuyện quay về với hướng đi của nó. Cô hỏi thăm Justin, anh nói anh đang rất vui vẻ ở Phần Lan, cô nói anh hãy sống tốt, anh cười, anh sẽ sống tốt. Cô không nói cho anh biết chuyện Cung Tử Dương còn sống. Cô ngắt điện thoại, chống tay nhìn bầu trời, bây giờ khắp nơi đang chuẩn bị đón Tết, căn biệt viện này lại không náo nức như vậy. Tình trạng của Cung Dạ đã quá yếu, không khí luôn đượm buồn.
Cốc...cốc...cốc...
Vào đi...
Cửa mở, người kia đẩy xe lăn đi vào, " Tiểu Thần, ba muốn gặp em. Có lẽ đây là lần cuối cùng."
Cô vội chạy tới chỗ ba. Cung Dạ đầu tựa trên gối cao, đôi mắt mơ màng nhìn cô, " Con lại đây."
Cung Ân Thần đi tới bên ông.
" Con rất giống mẹ." Ông cầm lấy tay cô, nhẹ giọng.
Cung Ân Thần cố không khóc, nhưng đôi mắt cứ nhoè hơi sương.
" Hôm qua ba mơ gặp bà ấy, bà ấy hỏi ba khi nào thì tới thăm bà. Ta trả lời ngày mai. Ngày mai chính là hôm nay." Ông cứ nắm chặt tay cô, kể về giấc mơ của ông.
Cung Ân Thần lặng người, cô khó khăn hỏi ông, " Ba mệt rồi ư?"
" Ừ. Ba mệt rồi." Ông gật đầu.
" Vậy..."
" Tiểu Thần, hứa với ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700911/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.