Thẩm Hạ Thiên nhận được một cuộc điện thoại, anh nhanh chóng nghe máy.
" Cậu chủ, trong chiếc điện thoại có phần mềm gián điệp." Lãnh Phong báo với anh.
Tay anh gõ lên thành bàn, " Chỉ cần đặt gần máy tính là thu được toàn bộ thông tin phải không?"
" Vâng."
" Nhưng mà ngài kiếm đâu ra phần mềm đó vậy?" Lãnh Phong thắc mắc.
" Không có gì đâu." Anh nói xong rồi tắt máy.
Chân đi tới chỗ máy tính và điện thoại đang đặt gần nhau. Anh cầm điện thoại lên, mật mã ư, anh đoán là ngày tháng năm sinh của cô. Không phải. Anh nhập ngày tháng năm sinh của anh. Cũng không phải. Rốt cuộc điều gì quan trọng với cô. Ánh mắt anh chợt sáng lên, anh nhập vào đó sáu con số, đó là ngày cưới của bọn họ. Điện thoại được mở. Anh tìm nhật kí cuộc gọi của cô, đều là số quốc tế, cuộc gọi vừa nhận, địa chỉ là ở Phần Lan ư? Đôi mắt tối lại, ra là vậy.
Thẩm Hạ Thiên tắt máy, để về vị trí cũ. Anh đi tới tủ lấy bộ quần áo, tự mình đi tắm. Nước nóng chảy trên làn da màu đồng của anh, từng giọt lăn trên vết sẹo. Mái tóc anh ướt sũng, môi anh nhếch lên. Tiếng gầm rít ra từ môi anh, bao nhiêu tức giận, bao nhiêu đau đớn, " Cung Ân Thần!"
Tay dùng lực đánh mạnh về phía tường gạch, tiếng răng rắc vang lên. Khớp tay cũng vì vậy mà đỏ tấy, anh cảm thấy cơn đau đang dẫn truyền lan khắp cả người. Nhưng anh lại cười, cô ta vẫn luôn giả dối. Anh lấy khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700909/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.