Thẩm Hạ Thiên tỉnh lại, cả người nặng trĩu, tiếng con gái bên cạnh khiến anh ngạc nhiên.
" Hoá ra chưa tận mệnh." Thera ngồi trên ghế bành vừa ăn nho vừa nói.
Anh cau mày rút kim trên tay, đứng dậy, " Em có nhúng tay không?" Anh lạnh lùng hỏi cô ta.
" Đoán xem." Cô ta mỉm cười.
Bàn tay anh nắm lại thành quyền, vằn đỏ trong máu hiện rõ, " Nói."
Thera lắc đầu, " Không phải do em."
Thẩm Hạ Thiên không nói gì.
" Tên Kay Ktash kia rốt cuộc là ai?" Thera bỗng nhiên đi về phía giường anh, ánh mắt chăm chú.
Thẩm Hạ Thiên nhìn cô, khoé môi diễu lên, " Nếu anh nói đó là Kay của em thì sao?"
Cả người Thera cứng lại, đôi mắt màu hạnh như khắc lên đó tia bi thương, cô gằn giọng với anh, " Anh từng nói Kay chưa chết."
Anh đối mắt với cô, " Anh từng nói như thế nhưng anh không phải là người thích nói thật. Giống như em, ngang nhiên giết người của anh rồi bắt cóc vợ anh đi đấy thôi."
Thera bật cười lên, " Đúng vậy. Chúng ta không thể tin tưởng ai cả."
Anh đứng dậy, đi ra mở cửa phòng tắm, " Thera, Kay thật sự vẫn sống." Cửa phòng đóng lại, bỏ lại sau cái nhìn thất thần của Thera.
Thẩm Hạ Thiên đứng trước gương nhìn vết rách dài vừa mới khâu lại trên cánh tay, đôi mắt đầy tia máu. Anh bật nước, để sự lạnh giá quấn trên thân thể mình. Cung Ân Thần bây giờ đang ở Thái Lan, mà người bắt cô nhất định sẽ không làm hại cô, điều ấy anh tạm an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700896/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.