" Bây giờ cậu có thể nói." Tiêu Tiểu Diệp ngồi trên giường, mặt lạnh với cô.
Quan Nhĩ chẳng biết gì nhưng vẫn hóng hớt.
" Tôi và anh ta cưới nhau vì lợi ích gia tộc." Cung Ân Thần chỉ nói đúng một câu.
Tiêu Tiểu Diệp nhíu mày, Quan Nhĩ thì há hốc miệng.
" Cậu vì gia tộc mà từ bỏ một chàng trai tỏa nắng như Justin ư? Sao cậu lại bán rẻ bản thân như vậy chứ, Cung gia kia có cho cậu cái gì đâu mà cậu phải hi sinh như thế." Quan Nhĩ tuôn ra một tràng.
" Cho dù họ chưa từng đối xử tốt với tôi nhưng ít ra vẫn có công nuôi tôi, cho tôi một cái danh phận." Cung Ân Thần nhỏ giọng. Đúng vậy, họ chẳng bao giờ đối xử tốt với cô nhưng họ lại mang đến cho cô một mái nhà.
" Nếu tôi là cậu thì tôi sẽ không làm như vậy, hạnh phúc của cậu là phải do tay cậu nắm chứ không phải phụ thuộc vào bất cứ ai cả. Còn nữa cậu thấy Thẩm Hạ Thiên kia ngoài giàu, đẹp trai ra thì có gì cơ chứ. Phàm là đàn ông thành đạt thì họ chẳng biết quý trọng tình yêu đâu." Quan Nhĩ lấy ra một đống triết lí.
" Bà cô, từ từ." Tiêu Tiểu Diệp cắt ngang.
" Tôi không thể từ từ được, cậu xem cái ông bố giàu của tôi đi, bao nhiêu năm rồi ông ấy ngoài chu cấp tiền cho tôi thì chưa từng gọi tôi một lần nào." Quan Nhĩ tức giận.
" Thực ra thì cuộc hôn nhân này cũng nhanh kết thúc thôi. Một năm, xong một năm chúng tôi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-khe-uoc-tham-gia-on-nhu/1700878/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.