Trong phòng bệnh, Cao Việt Xuân không để ý ánh mặt kỳ lạ của Mặc Kỳ Tuyết mà vẫn điềm nhiên bước vào như đó là một chuyện hiển nhiên. Còn Mặc Kỳ Tuyết hiện tại mắt chữ O mồm chữ A ngỡ ngàng nhìn chằm chằm Cao Việt Xuân từ lúc anh bước vào đến lúc đặt cháo xuống.
Không khí cứ thế trầm lặng, Mặc Kỳ Tuyết dù ngạc nhiên nhưng không biết nên mở miệng đầu tiên như thế nào. Quan hệ của cô với anh giờ không biết định nghĩa là gì nữa? Vợ chồng ly thân sao? À phải rồi. Ngột ngạt quá, thật sự muốn phá vỡ bầu không khí này nhanh nhanh ><.
Cao Việt Xuân mở miệng trước phá vỡ bầu không khí im lặng này làm Mặc Kỳ Tuyết thở phào nhẹ nhõm:
- Liễu Như đặt cháo ở Hoàng Thiên, tôi tiện mang đến luôn.
Mặc Kỳ Tuyết chỉ có thể trả lời được một chữ:
- À...
Cô thật sự rất rất nhiều câu hỏi muốn hỏi Cao Việt Xuân. Nào là tại sao anh lại đến đây? Anh không ở bên Giai Kỳ sao? Chúng ta sắp ly hôn rồi thì anh đến đây lại làm gì chứ? Nhưng cô không biết nên hỏi thế nào.
Cao Việt Xuân ra lệnh:
- Ăn hết cháo đi, tôi đã mất công đem đến thì cấm bỏ.
- Anh không ở cạnh Giai Kỳ sao? Đến đây làm gì?
Mặc Kỳ Tuyết ngước lên nhìn thẳng mắt Cao Việt Xuân hỏi rõ. Lúc bấy giờ cô không muốn mình có thêm hi vọng. Cô đã mệt mỏi rồi.
Khi bị Mặc Kỳ Tuyết nhìn thẳng, ánh mắt của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-hon-uoc-lao-cong-cau-tha-thu/2812129/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.